Vạ rẳp rủng
Mọi mòn, bân t’ẳt, pắn queng
Liẹo phân lẻ thỏi đét roàng mà thâng
D’ai thu d’ắp d’í d’ấu bân
Xiên mường khau khuổi pjái khân gẩm mồm
Bjoóc khua t’uộng nhỏi xá lồm
Nổc khăn lắt lí nưa ngòm kéng pjai
Slăm hăn huông hứn chăn lai
Liẹo slâư d’au nản, lẻ p’jòi mà thâng !
Trời hửng
Từ xưa, sự vật xoay vòng
Hết mưa là có nắng hồng lên thôi
Hơi thu thoáng ướt đất trời
Muôn trùng sông núi trải phơi gấm vàng
Hoa cười chào gió nhẹ nhàng
Cây cao chim hót rộn cành tươi xanh
Lòng nghe phơi phới lâng lâng
Lẽ đời: Hết khổ đến mừng vui đây !
st