Tuyên Quang quê mình.
Anh về thăm quê một ngày thu nắng,
Tuyên Quang mùa này ngút ngàn màu xanh.
Em hẹn gặp anh trên cầu Nông Tiến,
Nước sông Lô in bóng thành phố trẻ lung linh.
Làm người xa lâu về bao bỡ ngỡ,
Quê hương ta đang lớn từng ngày.
Em lại cùng anh về nơi Chiêm Hóa,
Ngược dòng Gâm thăm thủy điện Nà Hang.
Đất trời, rừng nước mênh mang,
Xứ sở gạo trắng nước trong,làng người đẹp.
Văng vẳng lời Cọi,Then *gọi anh đi tiếp,
Hương chàm* áo em thoang thoảng bên anh.
Nghe anh nói: nơi anh ít cam,ít chanh,
Em thành thật khoe: chỗ em nhiều lắm,
Bắc Quang, Hàm Yên đang vụ cam sành.
Dọc quốc lộ Hai ngào ngạt vị chè xanh,
Cho những đoàn xe ngày đêm hối hả,
Lâm sản quê mình, hàng hóa miền xuôi.
Tôi cứ theo em nổi trôi,
Về bến Bình Ca tìm câu thơ cũ,*
Đò nhỏ không còn, bến nước „dào dạt“vẫn như xưa.
Phà to, gió lộng, tóc em bay làm anh thêm nhớ,
Dải Núi Là *lưng đỉnh mây bay đẹp như mơ.
Như em hồn nhiên,mơ mộng ,ngây thơ.
Chia tay em mai anh sang bên Tiệp,
Hẹn em lần sau về ta đi tiếp,
Qua cầu Đoan Hùng lên tới Hà Gang.
Từ Yên sơn, Sơn Dương, Năng Khả, Lang Can,
Cũng như những ngày qua bên anh em sẽ hát:
„Em là cô gái Nà Hang“.
Tuyên Quang 23/11/2011
Kỉ niệm nhân ngày về thăm quê.
Giới Thanh Sơn CH Séc.