Sang tháng ba rồi tuyết vẫn rơi.
Xuân về quê ta vẫn còn tuyết.
Nếu rơi cả đêm,ngày mai ta phải dọn.
tuyết phủ sân anh ,tuyết phủ đầy rừng xanh.
Ôi...tuyết rơi và rất đẹp...
Nhưng khổ thân tôi mai phải quét.
Thế các đồng hương có phải dọn tuyết không ?
Cuộc đời ta sống là như vậy.
Ý trời ta đâu giám,trách móc đâu ?
Ta chỉ trách móc,chúng ta không hay viết.
Nếu cứ thế này mãi thì, biết làm sao ?